Thứ Tư

Một đời cha, mẹ [Thơ]

Cha, Mẹ


Đôi chân mẹ với muôn vàn vết nứt
Nào trông gai, đá núi, rừng sâu.
Vẫn băng băng kiếm vài đồng bạc lẻ
Nuôi dưỡng con thoát khỏi quê nghèo.

Cha thường nói cuộc đời cha ít học
Cái chữ thưa nên ba chịu sống nghèo
Đời ba thế đời con đừng chịu thế
Thà hi sinh ba cũng muốn con Giàu.

Từng câu chữ từng lời cha dậy bảo
Câu hát du mẹ hát thấm tình người
Tuổi thơ ấy in hằn trong tiềm thức
Lời cha vang câu hát mẹ à ơi.

Con thương mẹ bao sớm hôm tần tảo
Con thương ba không quản ngại mưa dầm
Những dấu yêu năm nào con vẫn giữ
Lời cha dậy con sẽ mãi không quên.

 

Lời mẹ hát mang con về nguồn cội
Nuôi tâm hồn con, nồng ấm tình quê
Mỗi khi đói mẹ cho con được ấm
Mỗi khi lạnh mẹ ốm ẵm nồng nàn.

Con thương mẹ thương cha bao năm tháng
Hết một đời nuôi dưỡng ước mơ con
Để con sống cuộc sống những vuông tròn

Ân tình ấy làm sao con trả hết

Cả ngàn đời con xin được báo đáp
Những ân tình những năm tháng công ơn
Chỉ mong sao cuộc đời đừng quá phụ
Cho mẹ cha được hưởng trọn tuổi già.

Bên con cháu bên những niềm hạnh phúc
Mà mẹ cha đã gây dựng công ơn
Chỉ vậy thôi con chỉ mong có vậy
Báo đáp lưng còn trăm khổ ngàn đau!




Hà nội ngày 29/08/2015
Minh Trường