Chủ Nhật

Hà Nội

                                  Hà Nội


    Hà Nội ai cũng vội vàng
Đường xưa nhảo bước thênh thang đâu còn
    Trở về thực tại héo hon
Bao giờ chọn kiếp mỏi mòn chờ trông

    Đường phố vắng lúc đêm đông
Hoa hồng mới nụ ai trồng hôm nao
    Cành đào bóng ngả thanh tao
Mai vàng lược bóng còn bao vấn tình




    Bình minh ta lại là mình
Hà Nội vẫn thế chút tình khó quên
    Con phố vắng lúc nửa đêm
Tiếng ai dao ngọt còn thêm chút sầu

    Trong ngõ vắng dưới gầm cầu
Bao người vẫn sống từ lâu không nhà
    Bát cơm trắng quả dưa cà
Ve trai đi dạo vẫn là ve trai



    Hàng rong nặng gánh vai trầy
Người sang kẻ khó còn đầy đó đây
    Tà áo trắng thoáng thơ ngây
Xuân qua hè đến Hồ Tây liễu buồn

    Đồng Xuân đông đúc bán buôn
Hồ Gươm vẫn vậy chiều buồn thấm mưa
    Cái nắng cháy lúc ban trưa
Ông già cặm cụi vẫn chưa dọn hàng





    Phố Cổ nhảo bước nhẹ nhàng
Thanh tao thoáng đãng lại sang hàng Đào
    Tháng sáu bất chợt mưa rào
Ta đây không vội không vào chú mưa

    Con phố vắng chiều càng thưa
Xuân qua hè vội Thu vừa mới sang
    Cành bàng lá rụng lướt ngang
Sấu buồn cũng đợi trút vàng mùa thu





     Thân em bé nhỏ thu lu
Áo mong quần rách mùa thu thêm buồn
    Cái chân đất nước mắt tuôn
Thu sang đông tới điệu buồn nhớ cha

    Tiếng ai dạo lúc canh ba
Đông sang giá rét còn ba món hàng
    Bán cho hết lúc muộn màng
Bình minh thức dậy còn sang phụ hồ




    Hà Nội đến sáng đông khô
Ông già vẫn dậy dọn đồ sớm sang
    Có em nhỏ lúc tạt ngang
Giúp ông dọn sớm không màng thanh tao

    Có khi thấp có khi cao
Em thơ vẫn thế không bao lơ nghèo
    Đông qua tiếp đến xuân theo
Đào xuân nở nụ trong veo cúc vàng





     Xuân sang Hà Nội nhịp nhàng
Cành mai cành trúc cúc vàng nở hoa
    Xuân sang con phố chan hòa
Hàng rong ông cụ cũng qua mua vàng

    Có gì đẹp bằng xuân sang
Cơ nghèo giầu có đều vang nụ cười
    Con người bình đẳng tuyệt vời
Hà Nội vẫn đẹp bốn thời mùa xuân




By Cu Tí

Chỉ là một thoáng Hà Nội trong tôi, cái nhìn nhận có lẽ không được xuyên thấu tất cả, nhưng cũng được phần náo nói lên những vất vả và, những con người chân lấm tay bùn chịu thương chịu khó kiếm từng đồng bạc lẻ nuôi dưỡng con thơ trưởng thành. Mong sao cuộc đời con không còn lam lũng một đời như cha mẹ nó đang mang. Hà Nội đó đẹp nhưng vẫn buồn.............