Mồ Côi
Bơ vơ |
Chỉ là?
Những tháng dài tăm tối
Không một chút hi vọng
Chỉ là những mỏng manh.
Em vẫn nơi góc đường
Co do và đơn độc
Cái áo manh quần cộc
Hốc mắt lạnh tím than.
Thân em thật tàn tạ
Bé nhó và bơ vơ
Giữa dòng đời vội vã
Bỏ qua đi tất cả.
Không vấn lưu luyến tình
Mảnh đời không cha mẹ
Từ khi lọt lòng ra
Em đã không có nhà.
Cha mẹ em là ai
Anh chị em là ai
Sao lại nỡ bỏ lại
Thân con dại bơ vơ.
Giữa dòng đời nghiệt ngã
Em phải làm tất cả
Cơm cặn miếng dưa cà
Sống cho qua ngày tháng.
Cho hết một kiếp người
Buồn đau và đơn độc
Lạnh giá và tái tê
Nhục nhã và ê chề.
Kẻ chê người cười nhạo
Một thằng nhóc ăn xin
Hôi tanh và bẩn thỉu
Ánh mắt nhìn buồn thiu.
Em nghĩ thầm vội vã
Phải chi đừng vất vả
Có mẹ và có cha
Có nhà và e nhỏ.
Một ước mơ thật vội
Không còn phải la cà
Nơi đầu đường só chợ
Lo kiếm sống ngày qua.
By Cu Tí
Trong cuộc sống hiện đại con người càng trở nên lạnh lùng và vô cả