Mùa Cấy
Thân Thơ |
Đồng quê xanh ngát thanh tao lúa mầm
Đôi chân lấm chút âm thầm
Tay vun tay bón cho mầm thêm xanh
Em bé nhỏ chạy loanh quanh
Ta đây người lớn nhưng xanh tuổi đời
Nơi xa vắng khó một thời
Lưng còng tóc bạc vẫn nơi ruộng đồng
Nắng tháng sáu đứng chờ trông
Cá cờ chết ngả cua đồng ngoi lên
Cái nắng cháy mặt trời xiên
Lưng còng dáng mẹ vẫn trên cánh đồng
Áo ướt đẫm nón quai hồng
Phất phơ mẹ quạt giấc nồng cho con
Bước chân nhỏ chạy lon ton
Quê tôi mùa cấy mạ non héo mòn
Nay giờ nứt nẻ đâu còn thanh tao
Áo nâu phơi vẹo bờ rào
Cái phận mẹ bạc gian lao quản gi
Khi nắng cháy khi sầm si
Mưa mùa tháng sáu lại thi kéo về
Cơn mưa nặng hạt lê thê
Bao giờ mới hết còn về chăm con
Mưa rầu lòng mẹ héo hon
Ruộng xâu chân lấm các con đang chờ
Đến khi nhảng bước lên bờ
Trời vừa sẩm tối mắt lơ mơ mầu
Mùa cấy |
Trời vừa sẩm tối đêm thâu còn dài
Giâc ngủ sớm nhất canh hai
Gà kia cất tiếng miệt mài mẹ ton
Đêm khuya giấc ngủ không tròn
Mẹ còn bó mạ mẹ còn lo phân
Sáng sớm mẹ đã ân cần
Lo cơm lo nước lo phần cho con
Thiếu ngủ mẹ đã héo hon
Tóc kia thêm bạc lại còn mắt sâu
Đôi chân đất đôi mắt sầu
Quê nghèo vất vả chứ đâu vui gi
Bao năm tất cả xuân thì
Nay giờ tóc bạc lưng thì còng thêm
Cơn gió sớm rổ mạ đêm
Trăng cheo nửa chiếc mẹ thêm chút làm
Cuộc đời mẽ vẫn tham lam
Lo con đỡ khổ đỡ lam lũ nghèo
Biết bao năm tháng mang theo
Công cha nghĩa mẹ trong veo suối nguồn
Khi con lớn đã thấm nhuồn
Hương đồng gió thoảng dạ tuôn thơm nồng
Mưa buồn nắng cháy mẹ trông
Lo con giấc ngủ thơm nồng tình quê
Bao năm dậy sớm thức khuê
Thân cò còm cõi sắp về với cha
Năm tháng bão táp phong ba
Thân mẹ một phận đa đa chuông chùa.
By Cu Tí
Mùa cấy lại sắp tới, mùa mà cái nóng như thiêu như đốt trên lưng những người nông dân chân đất thật thà một nắng hai sương. Có lẽ ai sinh ra ở nông thôn đều thấm đãm cái nghèo cái khổ mà nông dân phải trải qua.
Bạn sinh ra ở đâu? Bạn có vất vả không?