Thứ Bảy

Mưa đêm

Mưa đêm
                 Mưa Đêm

      Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Hạt mưa rất nhỏ như lời ru thương
     Tình trường năm tháng vấn vương
Giọt sầu buông nhẹ tơ vương cõi lòng.

     Vấn tình chút tỉnh chút mong
Tường kia song chắn sao buồn vẫn rơi
     Buông lơi hạt nhẹ cứ rơi
Chút sầu gợi nhớ cho lời hôm nao.




Hoa Quỳnh

     Bứt dây ta vượt tường dào
Để tình chớm nở bay vào không trung
     Gặp mưa như thể trùng phùng
Nhớ ai ta mượn từng ngày mưa qua.

     Đến mưa ký ức vỡ òa
Hạt sầu hạt mặn giấc nồng ai qua
     Tình yêu đẹp nắng lung linh
Hoa quỳnh vẫn nở vào giờ không hai



Một mình dưới mưa

      Phôi phai vẫn chỉ phôi phai
Nào ai giữ được mười hai giấc nồng
      Năm canh ta thức chờ trông
Mưa buồn rả rích giấc nồng ai qua.

      Cuộc đời có lắm phong ba
Xuân thu gộp lại ta còn chi đâu
      Có khi nhớ có khi sầu
Mưa buồn vẫn thế còn đâu chút tình.




By Cu Tí
Người ta cứ ngỡ mưa là xua tan mọi thứ,sau cơm mưa trời lại sáng. Ấy vậy mà mội lần mưa rời đều làm cho ai đó vấn vương trong lòng một cách khó tả. Có lẽ mưa là thứ tốt nhất dẫn đường cho ký ức đã xa của bạn?
Mong bạn góp đôi lời chi sẻ với tôi. Bình luận bằng công cụ của blog thì không cần đăng nhập gi nhé.