Thứ Tư

Mùa Nhớ! [thơ]

Mùa Nhớ!
Ai lại đuổi mây đi, 
Để trời càng thêm nắng
Ai lại dệt xanh trời
Xa tít tận mù khơi

Nắng thiếu mây nắng chút
Úa vàng thân cây tre
Nắng là của mùa hè
Giữ riêng một mầu nắng

Không trộn lẫn mùa nào
Đông Xuân hay Thu úa
Mùa hè là của lúa
Màu nắng dưới nhân gian

Đổ vàng lên mặt đất
Nơi ta sinh ta sống
Nguồn cội của muôn loài
Ban cho ta hạnh phúc

Ấm áp khi ở gần
Luôn ân cần nuôi dưỡng
Cho ta lớn ta khôn
Để đi xa ta nhớ

Nỗi nhớ quê ngọt bùi
Nơi giữ mãi thời thơ
Nơi giữ mầu kỷ niệm
Càng đi xa càng nhớ

Nỗi nhớ ấy càng dầy
Đó là nơi ta sinh
Nơi có bầu sữa mẹ
Ngọt bùi mãi khôn nguây


By Cu Tí