Chủ Nhật

Phận Má Hồng

Phận Má Hồng

Đợi chờ người về
Trăm năm đâu thể tìm quên!
Ân tình đã chọn đã nên một lần
Bắt phong trần phải phong trần
Nhân duyên đã định có phần rồi đem.

Cuộc sống đâu phải tối đen!
Mà còn chờ đợi lọ lem đời thường
Bao năm vắng tỉnh còn vương
Mong sao gặp lại đoạn trường ai qua.

 



Kìa gian khó kìa phong ba!
Hai họ còn giữ còn la thấp hèn
Chót sinh ra kiếp lấm lem
Nhưng tâm không phải nhuộm đen một mầu.


Chót sinh cái kiếp bể dâu
Để tình ngang trái sông cầu đục trong
Trời sinh ra kiếp long đong
Sông qua mấy dặm chút lòng vẫn mang.


Ừ thì bỏ kiếp đoạn đàng
Tìm vui cống hiến tìm mang nhân lành
Anh còn em, em còn anh
Sao duyên trắc trở sao tranh không mầu.


Có tô có đẹp có sầu
Có nhân có nghĩa chứ đâu sang hèn
Bần hàn còn kiếp bần hàn
Họa treo nửa bức ai mang họa lời.


Trời có đó mới là đời
Sống cho chọn kiếp sáng ngời đức nhân
 Bắt phong trần phải phong trần
Thanh cao chọn kiếp hồng trần nhân truyên.


Sinh kẻ dưới nước trên thuyền
Chấm đầu gậy guộc mà luyên thuyên lời
Trời có lạnh tấm thân phơi
Gỗ nào có biết phận người lạnh không.


Đã từ bỏ đã qua sông
Nửa trong nửa đục mây hồng mấy khi
Ta đi chọn nghiệp phú thi
Chọn cho hết nghiệp trời thì nên duyên.


Ba mươi năm chọn phận thuyền
Lênh đênh lẻ bóng mong ngày hàn huyên
Gặp mong chọn được nên duyên
Chọn cho phận mỏng con thuyền khéo đưa.


Ba mươi năm cũng đã vừa
Cho tình chút nghỉ cho vừa lòng cha

Bao năm ta vẫn là ta
Dẫu tìm chút tỉnh cho xa nỗi sầu.


Anh còn đâu em còn đâu
Sao trong phận mỏng năm đầu khó quên
Mười năm vất vả chiền miên
Ra vào vẫn nhớ khó quên tình đâu.


Ân tình sâu nghĩa mình sâu
Xin cho chọn phận tô mầu họa xa

Bao năm đã sống xa nhà
Giờ mẹ tóc bạc cha già gập thân
Vẫn còn đó chút phân vân
Giầu sang hèn thấp còn lần ra sao.


Cha đã bảo kiếp má đào
Chờ người chờ được khi nào hết xuân
Con chờ người có phân vân
Chờ con cho chọn hay lần qua sông.


Có khi đã có cháu bồng
Gia thất đã ổn có không còn mừng
Thương con một kiếp đã từng
Nếm bao cay đắng nếm từng đau thương.


Bao năm lặn lội đoạn trường
Quay về bến đợi còn vương vấn tình
Bến cũ đó người nào sinh
Để đi ta nhớ để tình ta vương.


Con sóng nhỏ chiều còn thương
Gió thu lướt nhẹ gió nhường sóng sô
Biết mang một kiếp tình cô
Nhưng ta vẫn chọn mơ hồ cho qua.


By Cu Tí