Cha Yêu |
Đêm vùng núi ngập trắng sương,
Ánh trăng sáng phủ mờ gương cửa sổ.
Ai qua đây cho đêm đổ,
Dáng cha gầy vắt chéo lộ hàng cây!
Biết nơi đó bóng cha gầy,
Sớm hôm canh vắng thân nầy quản chi!
Dẫu gian khó có đôi khi,
Gió thấm thân cha ly bì mê mệt.
Cha vẫn:
Cong lưng chịu việc nặng nề!
Chi nài khe suối dầm dề mưa tuôn!
Thân cha mỏng vẫn cúi luồn!
Kiếm cho đủ chút, đầy khuôn rau rừng!
Bao năm gian khó đã từng,
Nay thân còm cõi cha đừng tham cha.
Những gian khó những phong ba
Đã về quá khứ đã là ngày xưa.
Gian khó không quản nắng mưa,
Nuôi con khôn lớn cha vừa sáu mươi.
Bốn mươi năm nửa đời người,
Rau rừng củ sắn vẹn mười cha no!
Nắng mưa chải gió chi nài,
Đạp rừng lội suối miệt mài cha kham!
Ai cũng bảo, nói cha tham.
Áo mong quần rách vam mài thân cha!
Thân cha quần vải dải gai,
Đáng ăn phải nhưng cơm với cá?
Chứ đừng rau cháo cũng qua!
Rồi để mai sau cha già sức yếu.
Ốm đau nhức mỏi ngày đêm,
Thân cha tiều tụy tóc thêm chút sầu.
Bao gian khó những năm đầu,
Đã qua tất cả cha sầu chi lo?
Bao năm lặn lội thân đò,
Chở bao lữ khách vẫn co một mình!
Bao năm mưa nắng rập rình,
Cha vẫn chăm bẵm một mình bao dung!
By Cu Tí