Thứ Năm

Trằn Trọc

Trằn trọc

Mất ngủ
Lật dọc lật ngang rồi lật úp
Lật mãi mà sao mắt không cúp
Cứ mở trong trong như hom đụt
Vừa xâu vừa thụt lại cụt ra.

Lông mi bỏ ngỏ không còn vướng
Đôi hàng lệ rơi thấm gối buồn
Cũng đã lâu rồi em vắng bóng
Thiếu anh giấc ngủ mộng mị nhiều.


Buổi chiều gió thổi heo may gió
Nỗi nhớ trong lòng có ai hay
Biết đâu nơi đó có bóng này
In hằn nhật nguyệt có ai hay.


Có anh ở bên tim thêm ấm
Như mặt trời hiền lúc bình minh
Vắng anh tình nhớ càng thêm nhớ
Như buổi trưa hè thiêu đốt thân.


Những khi anh ở bên ân cần
Chăm em giấc ngủ muôn phần anh chăm
Những khi còn thiếu mửa chăn
Anh vun anh đắp cho năm giấc nồng.

Bây giờ em đã vắng chồng
Em còn nhớ lắm thương nồng anh ơi
Bao giờ cho hết phận đời
Để anh chở lại như thời anh xưa?

By cu tí