Gió đã thổi nhưng cây còn bận Vướng sự tình hoa liễu vội buông Em con tới hay đã đến bên chuông? Nguyện chút hết bao tơ vương trần tục Ngắm sự đời bằng đôi mắt vô ưu.
Ai còn nhớ ai còn lưu kỷ niệm Năm tháng dài còn đọng lại bao nhiêu Có phải đâu trong tâm ấy tiêu điều Tìm người đến rồi vội đi lẳng lặng Vết gọt nào còn để lại đau thương.
Thuyền ra khơi khi sóng vỗ bình thường Em chỉ vội khi đôi đường hai ngả Sóng dập dìu buồm căng thả ra khơi Vắng anh rồi con thuyền thấy chơi vơi Từng đợt sóng đánh vô lòng nặng chĩu.
Như anh đến buổi ban đầu mặn ngọt Nụ hôn nào em chao vội môi run Để tình đến rồi ra đi buồn bã Để thuyền đầy tôm cá lại về đây Em còn đấy đợi cho đến bao ngày.
Để được anh đi xa quay chở lại Như còn thuyền tôm ca nặng đầy ghe Bây nhiêu năm em mong đợi đã nhòe Mà sao mãi không thấy anh trở lại Trút vô thường anh nỡ bỏ tơ vương!?