Em bén bán rau trời mưa |
Lướt qua đường trời mưa tầm tã
Lặng đứng nhìn em bé cực thân
Trời đang mưa vẫn lặng ân cần
Ngồi canh bán món hàng của mẹ.
Răm quả bắp với củ xu hào
Bên mép đường bao người vẫn vội
Em một mình ngồi đó đội mưa
Đôi mắt sáng nụ cười nhẹ thưa.
Không muộn phiền khi mưa còn đã
Cơn mưa trưa cứ chút như òa
Thấm thân em vai gầy buốt lạnh
Hạt mưa đầm bong bóng nhẹ sô
Có đâu phải thân bé đơn cô
Song thân vẫn, còn nhưng đang yếu
Chưa qua chiều tuổi tám lo gia
Ở cái tuổi chúng bạn la cà.
Với răm ba trò chơi vặt vãnh
Của thiếu thời ru giấc trẻ thơ
Ấy vậy mà cái tuổi ngây thơ
Em lặng lẽ ân cần kiếm chút.
Nuôi mẹ cha đang ốm nằm nhà
Cùng đứa em nhỏ còn lên bốn
Khóc nức người bên góc sân khô
Giữa căn nhà gác trống không nô.
Tiếng em nhỏ tiếng ba quát mắng
Chỉ im lìm lẳng lặng đơn sơ
Em chỉ ước cuộc sống bây giờ
Không lo toan muộn phiền tất bật.
Giữa sự đời giữa những bon chen
Em vẫn đấy ngồi lặng đường quen
Nụ cười vẫn, còn môi tím tái
Lặng thân cò nơi đó em bơ!?
By Minh Trường
Chút thích: Lo gia (Lo cho gia đình)
Bài này mình viết tặng em bé bên đường trời mưa tầm tã mà vẫn ngồi đó bán rau để kiếm tiền lo thuốc thang giúp bố mẹ đang bị ốm nằm nhà.