Quê hương |
Có kẻ muốn ở chẳng muốn đi
Miền quê năm ấy tuổi xuân thì
Nuôi ta khôn lớn thơ còn đó
Mảnh đất linh hồn khi ở xa.
Có kẻ muốn ở chẳng muốn qua
Một nơi xa tít mịt mù khơi
Đất khách một mình sao được ấm
Sợ lòng không vững vội nhớ quê.
Có kẻ không muốn chỉ muốn về
Đất mẹ bốn mùa ruộng đồng quê
Đất xanh rừng rậm trâu thong thả
Cánh cò chao liệng giữa mưa giông.
Có kẻ không đi chọn cánh đồng
Xuân Thu Hè tới lạnh có Đông
Bốn mùa thong thả không mấy vội
Ruộng đồng lem lấm ấy mà vui.
By Minh Trường