Thứ Ba

Nỗi lòng của Mẹ

Đời mẹ nghèo
Nỗi lòng của Mẹ

Cả một đời nuôi con khôn lớn
Bao cơ hàn mẹ chịu mẹ mang
Đến giờ sắp tuổi sang ngang
Mẹ còn cơ cực mẹ còn ưu tư.

Nuôi con không lớn nào từ
Ăn thèm nhịn nhạt mong con ấm lòng
Cả đời chân lấm long nhong
Áo manh quần rách vài sần sạm trai.

Nôi con từ tấm nhi hài
Mong ngày con lớn tương lai vẹn tròn
Nôi con giấc ngủ không tròn
Ưu tư nặng gánh hai hòn cuồng thâm.

Đến ngày con lớn mẹ cần
Còn mang một nỗi đôi hàng lệ rơi
Sống mang cái khổ cả đời
Tay chân nứt nẻ da khô tóc vàng.

Cả đời mang nặng vác tham
Canh cà dưa mặn cơm buồn thiếu hơi
Đêm mưa gió rét trở trời
Lưng đau nhức mỏi chân buồn run run.

Trời sinh ra phận mỏng manh
Nơi quê cơ cực đâu thành thị vui
Đêm đêm nước mắt ngậm ngùi
Thương con nghèo đói chân tay loằng ngoằng.

Lắng đời còn phận của trời
Tránh sao tránh được một đời khổ kham
Thôi đành nhận nốt phận hàn
Thương con thương hết đông tàn thân khô.

By Minh Trường
Ps: Bài này xinh viết về người mẹ, viết về nỗi lòng mẹ còn mang, có lẽ cả cuộc đời nuôi con mẹ đã chiu đựng biết bao gian khổ nhưng mẹ vẫn không một lần nói ra. Chúng con chỉ biết sống cuộc sống xa hoa thành thì, để rồi quên đi một nỗi lòng mong mỏi nơi quê nghèo...............
Con xin lỗi vì điều con mang.