Thứ Bảy

Tình vội chiều mưa

Tình vội chiều mưa



Cơn mưa chiều ngang qua ngõ vắng
Hạt nặng đều hạt trắng lòng anh
Gió nhẹ thổi mưa chiều nhẹ lanh canh
Rơi nặng xuống ngõ buồn sâu thẳm.
Déo dắt tâm hồn nỗi nhớ lặng im
Có phải mưa chỉ là sự im lìm
Mà mang theo bao nhiêu hạt sầu vướng
Người qua đường mưa đâu vội cứ rơi.
Phố xa mưa chiều còn thưa tấp nập
Ai vội vàng đi bỏ lại cơn mưa
Gió nhẹ thổi mưa chiều lại càng đưa
Của nỗi nhớ mưa chiều thêm vội vã.
Nỗi nhớ này chưa hết lại đầy vơi
Tình chỉ đếp những lúc còn chơi vơi
Người vội đến như cơn mưa tháng bảy
Đến vội vàng qua cũng vội vàng qua.

By Minh Trường