Cơm Quê
Lửa bén hồng cơm quê, chiều khói.
Đói lòng về ăn bát cơm quê!
Hạt gạo thơm hương đồng gió nội,
Ngọt tình người chan chứa bao dung.
Canh rau muống, từng phùm tương ngọt,
Giọt thơm bùi hương nếp tám quê!
Ai đã sống đã về quê vắng?
Sẽ lắng hồn theo tiếng quê hương.
Gió đồng nội, thơm mùi cỏ đất.
Ấm nơi lòng mở rộng vòng tay.
Nhớ đến mẹ ngày ta thơ bé.
Cánh diều vàng, đợi mẹ chợ xa!
Căn nhà tranh nép mình trầm lặng,
Bên cụm vầu, bương, ké tre già.
Ba đã yếu, mẹ già tóc bạc!
Bữa cơm này vẫn ấm hồn ta.
Bát cơm trắng, răm ba quả mặn.
Cà pháo dưa, tương mịn nồng nàn.
Rồi răm ba củ lạc rang vàng.
Bên chén rượu mang hồn đất mẹ!
Ngâm sự đời nơi chốn an nhiên,
Tiếng sáo ru vang vọng cả miền.
Thổi vào hồn thơ quê mộc mạc.
Tấm chân thành tạc mãi quê ta!
Minh Trường