Sợ Tỏ Tình
Ta: một kẻ si tình!
Đã yêu em nhưng nào dám nói.
Sợ không thành, sợ vướng đau thương.
Ta: một kẻ nhát gan nhất trường. Tình!
Cứ một mình yêu trong thầm lặng.
Không than phiền được mất trắng tay.
Đúng! Ta một kẻ không dày,
Bản lĩnh tình trường,
chấp nhận đau thương.
Vẫn biết, ta thừa biết.
Yêu đương là do duyên phận.
Nhưng ta vẫn cần, sự thay đổi, chính ta!
Ừ! thì ta đã yêu, đã quên đi mọi thứ.
Danh giới thân phận, ta trần trụi trong yêu!
Trong tình yêu ta sống đúng với mình,
Ta thả hồn theo xúc cảm riêng ta.
Nhưng! ta lại sợ, ta sợ em đã là:
Hoa có chủ hay em không chấp nhận!
Sự thật phũ phàng cho một kẻ đơn phương.
Đúng! là ta, một kẻ sống lẩn vùi.
Tránh cái đắng cay hay cái hạnh phúc.
Ta quá nhát, ta không dám thực.
Vượt qua nghi ngờ được mất hơn thua.
Minh Trường