Thứ Ba

Cơn mơ!

Cơn mơ!

Có nỗi nhớ len từng ô cửa nhỏ
Lá trút mình trăng vội vàng theo
Anh nhớ em nỗi nhớ trong veo
Tựa sâu thẳm nơi tim nồng cháy.

Chạm nhẹ nghiêng mình nỗi nhớ nặng thêm
Anh nhớ em giấc mơ nào không bỏ
Trên lối mòn anh chỉ thấy em thôi
Có phải không ta đã biết yêu rồi.

Người trong mộng bao đêm ta hò hẹn
Tỉnh cơn mơ còn nhớ đến vô bờ
Đôi mắt sáng nụ cười bao thắm thiết
Em theo tình em mãi của riêng anh.

Phải không em, người con gái chưa quen
Anh thấy nhớ và em cũng đã thấy
Trong giấc mộng dài...!
Anh mãi chỉ yêu em.

Minh Trường