Thứ Ba

Mẹ Con!

Mẹ Con
Những lúc cô đơn con tự hỏi
Mẹ có phải là một thiền thần không mẹ?
Sao con luôn nhớ và muốn về bên mẹ
Lúc nhọc nhằn hay cả những lo toan.
Những lúc vui con thầm hỏi
Mẹ có phải nàng tiên trong cổ tích
Giúp xua tan bao nỗi ưu tư hàng ngày
Để mỗi ngày, mỗi giờ con sống trọn.

Những tin yêu chỉ có mẹ, đã dành
Cả những khi bước chân lầm lạc
Con tự hỏi mình, cánh tay mẹ bao dung
Luôn thứ tha dù con đã rất lớn.

Vẫn ân cần mở rộng những yêu thương
Mẹ ạ! Cả cuộc đời mẹ luôn cần kiệm
Hi sinh nhiều đâu cần lắm nơi con
Có phải không mẹ! nước chảy đá mòn.

Mẹ dành con những yêu thương không kể
Nỗi nhọc nhằn xen cả những cơn đau
Đôi chân gầy và cả những nếp nhăn
Đã hằn lên bao tháng năm tần tảo.

Ước mộng giản đơn chỉ mong con vững bước
Không lầm đường bước lệch đời con
Mẹ chỉ mong, con mẹ còn mãi trẻ
Để đời con không bận vướng suy tư.

Minh Trường