Thứ Tư

Tháng Tư đỏng đảnh

Vậy là tháng tư đã về!

Mùi hương nồng nàn vương vấn
Ai bỏ quên trên cành bưởi trắng
Bóng ai bên thềm tà áo bay
Làm tôi nhớ mãi tháng tư này.

Tháng tư loa kèn
 Tháng tư đất trời trở nên đỏng đảnh và kiêu kỳ một cách phiêu lãng. Những cơn mưa bất chợt của tiết trời chuyển mùa khiến ai đó sao động tận đáy tâm hồn. Người ta thường ví tháng tư như những cô gái mới lớn đến tuổi tập yêu. Đỏng đánh khó đoán và vô tự đến lạ. Vậy là tháng tư đã về, hoa Xoan vẫn còn vương vấn chút mùi hương của tháng ba hôm nào.

Tôi vẫn nhớ một tháng ba
Hoa xoan chớm nở cà vừa chớm bông
Em đến bên tôi lúc chửa có chồng
Yêu nhau đoạn tháng em về chờ mong.
Tháng tư trong tôi


Tôi yêu tháng tư, như yêu người con gái buổi đầu mới yêu, đỏng đánh như đất trời của tôi. Khi những cái nắng chói chang đang thêu dệt nền trời trong thẳm, thì từ đâu, em lại đổ lên nền trời tôi mầu trầm ngâm, u ám.
Tôi vừa yêu, cũng vừa ghét tháng tư. Mỗi khi tỉnh giấc chợt thấy mình đang nằm trong cơn mưa, bất chợt dội lên tôi làm tôi thấy lạnh. Kéo chiếc chăn mỏng đắp lên người tôi chợt nghĩ. Người tôi yêu giờ này không biết em đang ở đâu, em có giống tháng tư của tôi không?
Tôi nhớ em nhớ đến quặn lòng, không biết từ khi nào làm tôi thấy nao nao như vậy, tôi muốn được có em một lần trong đời. Muốn được chinh phục em cô nàng tháng tư. Đỏng đảnh kiều kỳ làm tôi say đắm.
Giống như những đóa loa kèn khoe sắc khắp phố phường, vậy là nó đã kéo tháng tư về rồi. Tháng tư thật lạ, những đóa hoa cũng mang riêng một hình hài sắc thái của tháng tư. Hoa xoan tím ngắt đằng lòng, hoa bưởi thơm ngần nỗi nhớ quê, còn em, hoa loa kèn làm tôi nao nao như khi mình thơ bé, muốn được chơi một trò chơi ấu thơ, muốn có những cảm xúc vô bờ ngày bé, được mẹ cho đi chơi mỗi khi có hội, được ba mua cho những chiếc kẹo bột cởi chuồng, được nghe những câu chuyện từ thời xa xưa lắm mà các cụ hay kể cho tôi nghe.
Vậy đấy, cảm xúc con người cũng đa mầu sắc trong tháng tư của em.

Vậy là tháng tư đã về

Minh Trường