Trút bỏ
Ta xin trút bỏ manh áo
Để đắm mình trong tiết thu
Ta xin bỏ những ngục tù
Đã chôn sâu tận trong đáy lòng.
Trút bỏ |
Ta xin mở cửa thong dong
Đắm mình vào cơn mưa lạnh
Để ta cảm nhận cuộc đời
Trong cơn gió heo may.
Bay đi muôn nơi không mệt
Dệt vào hồn phiêu lãng
Ánh sắc vàng không gian ảo
Mộng mị điên cuồng rất riêng.
Đúng là thu trút thêm muộn phiền
Chỉ còn ta bao thơ mộng
Bồng bềnh thanh khiết đê mê.
Hôm nay ta lại trở về
Đắm hồn trong cơn gió lạnh
Lướt nhẹ nhàng trên da nâu
Gió cuốn đi hết bao nỗi sầu,
Để cho ta nồng ấm
Buổi ban đầu kia rất mộng
Trang giấy hồng chưa viết qua
Minh Trường