Em của 25 – Tuổi của sự vùng vẫy giữa giấc mơ và hiện thực
Em 25 tuổi, không quá tuổi cho những rung động ngọt ngào của trái tim, và cũng đủ cứng để buông đi những gì không muốn nắm.
ở tuổi 25, em là cô gái có khi ngồi vẩn vơ với giấc mơ mặc chiếc áo cưới trắng thật đẹp trong lễ cưới như cổ tích, là mỉm cười với tiếng gọi vợ đầy yêu thương của người chồng tương lai mà em chưa biết mặt, hay tiếng cười đùa Mẹ ơi của những đứa trẻ mà em vẫn hằng nghĩ tới và bật cười trong vô thức. Và rồi cũng là em khi tự vận vào mình suy nghĩ sẽ làm một Single Mom thật giỏi, tức là chỉ cần một đứa con và tất nhiên là không cần cha cho con của mình.
Con gái 25 như em là có lúc la cà hay hò hét ở những nơi nhộn nhịp đông người, và cũng có lúc ngồi bó gối ở nơi nào đó trong gốc tối để suy ngẫm cho chính mình, con gái 25 bề nổi và phần chìm không rõ ràng lắm đâu.
25 tuổi, thường đưa ra những quyết định quan trọng trong các cuộc mốc của cuộc đời. Và em đã chọn rẽ ngang khi đang đi trên đoạn đường mà em nghĩ là mình đã chọn sẽ đi đến cuối đời.
Em 25 mạnh mẽ và quyết đoán.
Tuổi này, dường như nước mắt không còn là bạn thân của em. Chia tay tình dài 6 năm em không khóc. Em chọn cách an nhiên và dửng dung cho mình mặc dù có những lúc em khoắc khoải với những ngày tươi đẹp của quá khứ và trằn trọc với hình ảnh của người cũ trong suy nghĩ giữa đêm khuya.. và chắc có lẽ vì đã 25 nên em không vớ tay tìm ngay chiếc điện thoại hòng kiếm tìm người giúp em qua cơn mộng mị mà em chọn cách nhắm mắt
thật sau để tự dìu mình qua cơn mê. Ở tuổi em, yêu thương không nhất thiết là phải sở hữu hay nắm giữ, tình yêu với em không còn đa đoan hay ích kỷ. Em tự chọn yêu thương cho mình nhưng không quan tâm là yêu thương đó có chọn em hay không.
Với em, chỉ cần em cảm thấy Được là Đủ. 25, em lại muốn ôm ghì chặt Mẹ, dụi đầu vào Mẹ để tìm lại cảm giác của ngày thơ ấu xa xôi, ngày mà e chưa đi qua nhiều hỉ nộ ái ố, chưa trơ lì và chai cứng như bây giờ. Ngày mà em chưa biết khóc khi hạnh phúc và cười khi đón nhận nỗi đau. Con gái 25 là vậy đó, không cầu toàn cũng không hời hợt, dám cầm, dám buông, đôi khi khao khát yêu thương đến lạ thường và rồi lại muốn một mình tự đi qua những ngày mưa nắng của cuộc đời.
Thế đấy, tuổi này ai dám yêu em?
Mỹ Phụng Hà