Tháng chín đã về tây bắc ơi
Mùa lúa vàng tươi rợp bóng trời
Người qua kẻ lại hồn rơi rớt
Đọng lại nỗi niềm bao nhớ nhung.
Mảnh đất vùng cao những chập chùng
Đường đi bao tháng năm mệt mỏi
Thiên đường hùng vĩ đẹp trong mơ
Vậy nay tháng chín lại đợi chờ.
Mùa tam giác mạch ấy vương lòng
Trùng nguyên điệp điệp thanh cao lắm
Một vùng đất riêng của núi trời
Gió thổi vi vu cành hoa trắng
Áo thắm môi hồng người dưới qua
Mộc mạc xuyến xao lòng Hà Nội
Tây bắc núi đồi đấy mộng mơ?
Em đi em bỏ bao nhung nhớ
Hẹn hò vùng cao nào vẫn đợi
Một tấm chân tình mùa Tây Bắc
Lúa vàng về rợp bóng trời Tây.
Em đi bóng núi mây buồn mây
Đọng lại nơi đây những một thời
Để khi em nhớ về nơi ấy
Mảnh đất thiên đường mùa đã sang.
David Nguyen