Con muốn về nhà ôm lấy mẹ của con
Hôm nay thật tâm con rất buồn mẹ ạ
Con cố gắng cười và nghĩ không sao cả
Nhưng đến cuối cùng nước mắt đã tuôn rơi.
Con muốn về nhà ôm lấy mẹ, mẹ ơi
Ngửi mùi mồ hôi đọng đầy trên áo mẹ
Được mẹ xoa đầu, nói với con thật khẽ
"Đừng buồn nghe con, đã có mẹ đây rồi."
Con muốn trở về |
Con muốn trở về, giũ bỏ những chơi vơi
Bát canh mồng tơi ngoài giậu thưa mẹ hái
Thêm mấy quả cà, cho lòng con ấm lại
Con sợ bon chen, sợ phải lớn mẹ à.
Con muốn về nhà, trốn thành phố phồn hoa
Cuộc sống đẩy đưa nên người ta quên mất
ganh ghét, yêu thương...nụ cười nào là thật
Trăm vạn người qua chẳng liếc mắt một lần.
Ps: Bài thơ chưa viết xong của bạn tôi, nó khiến tôi rưng rưng khi nghĩ mình cũng mỏi mệt, nhớ nhà, nhớ mẹ!
Phan Hương Ly