Một ngày lặng gió, em
chợt nhận ra rằng, thảng hoặc nhiều lúc, anh cũng vẫn nhớ về người cũ giống như
em vậy…
Đầu tiên em cảm giác
đôi mày hơi nhíu lại, mắt nhìn xa xăm vô định, lòng khẽ nhói lên một ý niệm hờn
ghen…nhưng rồi em chợt bừng tỉnh. Vì ai cũng vậy, ai cũng có người mà cả đời chẳng
hề muốn quên.
Em muốn nói với anh câu
này:”Có những lúc bạn bỏ lỡ một người trong đời chỉ vì cả hai yêu nhau không
đúng lúc.”
Có những khi chúng mình
giận nhau, một vài lời nói khiến ta chạnh lòng…em đã nhớ về anh ấy-người yêu cũ
của em, và em biết, anh cũng vậy – anh cũng nhớ về người cũ của anh. Qúa khứ
đó, thực sự không có cách nào xóa bỏ, em cũng biết anh còn muốn cất cô ấy ở một
góc khuất trong tim…Em không bắt anh quên đi người cũ, vì chính bản thân em
cũng không thể nào quên được, nên anh cũng đừng ích kỉ bắt em phải lãng quên.
Anh đừng bộc lộ sự trân
trọng người cũ trước mặt em có được không?
Em biết điều gì cần ở
thực tại, em hiểu em phải yêu anh như thế nào, tình yêu này hiển nhiên tự đáy
lòng em không toan tính, anh đừng lấy làm buồn phiền vì những phút chông chênh
của hai ta mà dày vò em. Em sẽ không quên người cũ đâu…
Chẳng qua là em và anh ấy
yêu nhau không đúng thời điểm mà thôi.
Em đâu bắt anh lãng
quên ai, mỗi người ta gặp trong cuộc đời này đều là nhân duyên tiền định, là vô
thường, tốt xấu gì cũng là số mệnh, chẳng nên cố gắng xoay vần tạo hóa làm gì cả
anh ạ.
Anh đừng ghen nữa nhé!
Vì tình yêu của chúng
mình là thật lòng, là rung động, là sẻ chia, cũng như chúng mình gặp nhau đúng
thời điểm anh ạ.
Cuộc đời này có bao
nhiêu sự chọn lựa, cơ hội cũng chẳng đến lần hai, nếu đã lựa chọn buông bỏ thì
cũng sẽ biết đau, biết tủi. Nhưng quá khứ vẫn là quá khứ, người cũ của chúng
ta, vẫn mãi luôn còn tồn tại. Tình cảm của em chỉ còn là kỉ niệm, em không hối
tiếc và luôn trân trọng kỉ niệm ấy, dù cho người ấy từng làm đau em không chỉ một
lần.
Anh đừng bộc lộ sự trân
trọng người cũ trước mặt em có được không?
Gói ghém kỉ niệm lại
anh ạ, tấm ảnh đấy chỉ lưu lại khoảng thời gian quá khứ, còn tương lai, anh sẽ
chụp những tấm ảnh mới…cùng với em anh ạ.
Giả dụ như là, em chỉ
nói giả dụ thôi anh nhé, mình cũng xa nhau…rồi trở thành người cũ của nhau,
chúng ta cũng sẽ đau…nhưng sẽ không lãng quên nhau đâu anh ạ. Em luôn muốn anh
dù không phải là tình đầu của em nhưng sẽ là mối tình cuối cùng của em, vì em mà
chở che, bao bọc. Em cũng tiếc lắm, sao mình không gặp nhau sớm hơn, thế nhưng
định mệnh là như thế rồi, biết đâu gặp nhau sớm hơn giờ ta đã chẳng là của nhau
như thế này.
Tôn trọng nhau luôn là
một cách để giữ cho tình yêu bền vững, em luôn tin rằng chỉ cần em sống thật tốt,
thật chân thành, nhất định sẽ có một người mang hạnh phúc đến cho em. Em hi vọng
rằng đó là anh – anh ạ.
Cái gì đã qua hãy để nó
qua anh nhé, anh cũng đừng bộc lộ sự trân trọng người cũ trước mặt em có được
không? Nếu có thể, mình đừng bao giờ nhắc đến anh nhé, không phải em không tin
tưởng anh nhưng nếu vết thương chuẩn bị lên da non mà lại bị thương tiếp thì biết
đến bao giờ mới lành lại đây anh?
Em tin là mình gặp nhau
rất đúng thời điểm và sinh ra là giành cho nhau, vậy nên chúng mình hãy làm tất
cả những gì tốt đẹp nhất cho nhau anh nhé.
Đừng để lỡ phải xa
nhau, nỗi ân hận nuối tiếc cứ mãi còn vương….
Vũ Hoài Băng