Chủ Nhật

Chia tay rồi, đừng bao giờ hỏi em còn yêu anh không...

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. 
Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Những gì trong em giờ toàn cay với đắng, khóc cũng đủ, mệt cũng vừa nguôi. Tất cả mọi thứ xung quanh em cứ quay cuồng, đảo lộn. Những ngày tháng này em chỉ hi vọng được chở về như xưa. Không cần ngọt ngào, không cần ấm áp từ anh. Cứ bình dị như ngày anh chưa bước đến thì tốt biết mấy!

Chia tay rồi, đừng hỏi em còn yêu anh không...

Em thương anh nhiều đến nỗi, em không nghĩ là mình có thể yêu đến thế. Anh đến với em nhẹ nhàng như chưa từng bước đến. Đứng trước mắt em, nói cho em nghe những gì em thấy yên lòng, vững tin nhất. Không bao giờ em nghĩ chúng ta giờ đây không còn là gì của nhau được nữa.

Lúc nào em cũng suy nghĩ, rồi nhìn về một không gian vô định, nước mắt như trực trào ra, lầm nhẩm câu thơ mà em đã từng biết:

" Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn

Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn

Nhuộm ánh trăng tà qua mái tóc

Tôi chờ người đến với yêu thương

Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng

Giair đường xa vút bóng chiều phong

Và phương trời thẳm mờ sương cát

Tay viết dây hoa chắm chạnh lòng

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi

Thở dài trong lúc thấy tôi vui

Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ

Anh sợ tình ta sẽ vỡ thôi..."

Em với anh, đã gặp nhau rồi đến với nhau một cách chóng vánh, giờ kết thúc chỉ kịp một tiếng thở dài! Bước qua nhau không một gợn tình lòng, không một sự hối tiếc. Chắc hẳn ta đã kết thúc? Rồi em chợt nhận ra tất cả, sau ngày anh quay lưng lại với em, không phải đứng trước mắt em, những lời an ủi em đã đọc ở đâu đó: "Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình ".

Và giờ đây, em đã thực sự sẵn sàng để nói câu: " Em buông tay rồi đấy anh à!"

Hoàng thị xuân Hòa/ blogcamxuc.net