Chờ đợi là để đi đến gần nhau hơn!
Và rồi tôi lại thấy một người nữa lại ra đi vì một tương lai tốt đẹp cho mình. Chỉ một sân bay thôi nhưng cũng cuốn mọi người đi một cách vội vã, tấp nập và hối hả. Cuốn và mang theo tất cả hoài bão, ước mơ, tham vọng về những gì của hạnh phúc.
Có phải vì cuộc sống mưu sinh và sự ảnh hưởng của đồng tiền quá lớn đã cuốn xô tất cả mọi người phải bỏ lại tất cả, phải kết thúc tất cả để mà ra đi vì một tương lai mà họ gọi là một thiên đường của những ước mơ?
Một tình yêu bắt đầu thì khó nhưng kết thúc lại dễ vì bởi sự ra đi, vì bởi sự không tin tưởng nhau rằng không ai có thể chờ đợi nhau được, vì bởi sự gọi là “xa mặt cách lòng” sẽ đưa họ về hai thế giới khác nhau, khác nhau kể cả không gian thời gian và cách yêu thương. Vì cái gọi là không tự tin cho một tương lai tốt đẹp giành cho người chờ đợi, họ sợ một hy vọng đặt lên cho người chờ đợi sẽ nhận lại một sự thất vọng tột cùng cho người họ từng yêu thương. Tại sao họ không tin rằng sự chờ đợi là phương pháp tốt nhất để kiểm chứng được tình yêu của chính mình?
Chờ đợi là để đi đến gần nhau hơn! |
Tôi cũng đã chứng kiến có những người có thể chờ đợi được nhau, và họ rất hạnh phúc khi được đoàn tụ cùng người mình yêu thương. Vì sự tin tưởng tuyệt đối họ giành cho nhau, vì một tình cảm thiêng liêng cao cả đã gắn kết họ là của nhau và mãi mãi mặc dù không gian cuốn một người đi, mặc dù thời gian giết chết một người chờ đợi, nhưng vì bởi lẽ sự chân thành họ giành cho nhau đã giúp họ vượt qua tất cả.
Sự bỏ cuộc trong thời gian chinh phục sự chờ đợi đa số thường là người con gái. Vì bởi lẽ con gái mau nản chí, họ không có một sự tin và tin tưởng tuyệt đối về người mình đang chờ đợi. Họ cho rằng cuộc sống không có chỗ cho sự chờ đợi, vì chờ đợi không phải là một giải pháp tốt, nó chỉ làm thời gian chôn vùi tất cả, mà có khi nó chỉ làm người ta đau khổ hơn. Họ mất đi một sự quan tâm thì họ thấy trống vắng, và thiếu thốn. Sẽ có lúc họ mệt mỏi khi mình không còn được yêu thương và được chăm sóc mà đáng lí ra một người con gái nên có.
Nhưng trong đa số đó vẫn còn những người con gái có thể chờ đợi một cách hoàn hảo và thiêng liêng nhất. Mặc dù biết chờ đợi là vô vọng nhưng họ vẫn chờ, bởi khía cạnh nào đó, bởi vì một điều kì diệu nào đó, nếu có niềm tin thì sự chờ đợi cũng là một hy vọng về một hạnh phúc chân thành và vĩnh cửu. Chờ đợi là yêu thương, nếu không chờ đợi tình yêu chẳng thể nào trọn vẹn. Đó mới chính là “phép màu của sự chờ đợi” vì tình yêu thật sự phải có thời gian trải nghiệm, phải có thử thách ta mới biết được rằng người đó quan trọng vói mình như thế nào?
Vậy nếu là bạn – những người đang phải chờ đợi bạn sẽ chọn cách nào cho mình để đối mặt với sự chờ đợi?
Tình yêu không chỉ là hạnh phúc, đau khổ, tuyệt vọng, đam mê mà còn muôn vàn những mùi vị đắng-cay-ngọt-bùi khác nhau không thể kể hết. Nhưng một trong những điều mà tình yêu đem đến cho tôi đó là sự chờ đợi. Cuộc sống của tôi chấp nhận rất nhiều sự ra đi, tôi thường xuyên phải ra sân bay và để lại những giọt nước mắt ở đó. Cũng không biết rằng từ khi nào tôi ghét ra sân bay để đưa tiễn một người. Tôi ghét sự chia ly, tôi ghét phi trường một người đi nhưng đông người tiễn, vì sẽ lại chứng kiến quá nhiều cảnh chia ly, chứng kiến một sân bay nhốn nháo cảnh chia tay. Chứng kiến tất cả những gì là quyến luyến, bịn rịn, níu kéo… Và “còn gì là đau khổ hơn khi người ta có thể nhìn thấy nhau, biết mình cần nhau, biết họ đã từng thuộc về nhau mà phải lẳng lặng chôn vùi yêu thương lặng lẽ để một người vô tình ra đi vì những duyên cớ số phận sắp đặt an bài.” (Phía cuối con đường có ai đó đợi em? – Thanh Lê)
Là một người con gái tôi đã từng hiểu thế nào là một nỗi đau trọn vẹn. Tôi đã từng sống cho mỗi ngày trôi qua như mọi ngày. Tôi đã từng nghĩ chưa thể nào xóa mờ đi một nỗi đau, cũng chưa nghĩ rằng một ngày tôi sẽ lấy lại một niềm tin. Nhưng trong cuộc đời của con người mình sự thay đổi lớn nhất của tôi cũng là để chờ đợi. Tôi chờ đợi một nỗi đau trôi qua, tôi chờ đợi một niềm tin lại đến. Nhưng là chờ đợi để đi đến gần nhau hơn. Mỗi ngày tới mỗi giờ tới, mỗi phút mỗi giây tới tôi biết rằng sự chờ đợi giúp tôi gần anh hơn nữa. vì tôi nghĩ rằng “Còn đợi chờ là còn hi vọng, còn tin tưởng”
Qua nhiều thử thách, nhiều sóng gió, sẽ có một ngày tình yêu được minh chứng bằng sự chờ đợi. Tôi đã từng cho mình một phương châm sống trong cuộc đời” sống là biết chạy, biết chờ và biết chậm” Biết chạy về một tương lai và không quay lại nhìn quá khứ. Biết chờ để niềm tin thêm vững chắc. Biết sống chậm để thời gian không trôi qua lãng phí. Biết sống là để yêu thương và được yêu thương.
“Tình yêu thật sự chỉ đến với những người biết kiên nhẫn chờ đợi và hãy yêu thật lòng bạn nhé!”
Xuka