Có bao giờ bạn nghĩ, mời chúng ta một bữa hát hò, rượu mực, chè chén là đàn ông phải ăn mì cả tháng. Thôi mua đôi dày, thôi mua chiếc áo. Thôi gửi tiền về quê, thôi nhậu nhẹt bóng bánh với mấy thằng bạn. Tiền không phải của mình thì tiêu không nghĩ.
Tôi sẽ kể cho bạn nghe về người yêu của tôi
Đó là một người đàn ông bình thường như bao người đàn ông khác. Anh ấy có gương mặt khá đáng yêu, nhìn như một chú mèo, mắt tròn tròn môi xinh xinh, cao ráo đậm đà.
27 tuổi, có một công việc tạm gọi là ổn định vì tháng nào cũng như tháng nào, đều đều lăm bảy triệu. Cơ quan sở mỏ đủ ăn đủ mặc, nhưng thi thoảng vẫn hay than vãn “bao giờ anh mới được như người nọ người kia”. Đàn ông độc thân thường sống khá đơn giản, ăn uống như nào cũng được, quần áo xe pháo như nào cũng được. Nhưng trái đất sẽ đảo ngược khi có một người phụ nữ xuất hiện. Cuộc sống thường nhật thay đổi, đơn giản để thích nghi và bao bọc thêm một con người.
Tôi sẽ làm cho bạn một bài toán chi tiêu mà hầu hết đàn ông đều phải trải qua mỗi ngày:
Xin phụ nữ hay đọc và thấu hiểu cho những nỗi khổ của đàn ông |
1 : Ăn sáng (cafe, thuốc lá) : 30k/ngày, 30 ngày = 900k
2 : Ăn trưa+ tối : 50k/ ngày, 30 ngày = 1500k
3 : Xăng xe 50k/tuần, 4 tuần = 200k
4 : Điện thoại 50k/tuần, 4 tuần = 200k
5 : Điện + nước + net + cáp + ga + vệ sinh…= gói gọn 400k
6: tiệc tùng ma chay cưới hỏi + chi phí phát sinh (kem đánh răng, xà phòng, dầu gội …) nhẹ nhàng 1000k
====>Tổng trung bình 4200t
– Chưa kể những tháng có đám đi toi 1 triệu đến 2 triệu là chuyện bình thường
– Thuốc men lúc ốm đau bệnh tật
– Đổi mùa phải sắm cái nọ cái kia vào người …
Suy ra đàn ông phải kiếm ra ít nhất tầm 5 triệu mới tạm gọi là có cuộc sống cá nhân ổn định. Nhưng liệu trong 100 người đàn ông thì được bao nhiêu người kiếm ra được mức đó (trong tuổi đời dưới 30)?
Khi người phụ nữ xuất hiện sẽ kèm theo những phát sinh không mấy nhẹ nhàng :
Ta sẽ tính ở mức mối quan hệ hơn bạn bè chút , trong thời gian tán tỉnh ấy (đây là khoảng phải đầu tư tốn kém nhất ) . Trung bình mỗi tuần hẹn hò hai lần. Đơn giản là ngồi quán nước vỉa hè (chả cô nào thích ngồi trà đá, uống nước chè nhai kẹo lạc cả).
Hai cốc nước mía ( có hôm nước dừa hay sinh tố ) với đĩa hạt dưa, nem rán bò khô (Tính gọn 80k thôi)
Đổi bữa có thể là ốc ít 100k
Sang thì gà nướng , bò nướng cũng mất nhẹ 250k rồi
Khổ hơn nữa tháng nào cũng gần như có lễ tết, không có cũng phải bày ra cho có.
– Nhẹ nhất cũng bó hoa hay em gấu nhỏ 100k
– Lúc lãnh lương thì mua thêm cho em đôi dày hay cái áo bla bla …… Tóm lại là 600k đi thừa thiếu gì kệ nó.
– Yêu thắm thiết rồi thì còn thêm tùm lum , thẳng toẹt ra như tiền nhà nghỉ đi, cái đó sao mà thiếu được, một tuần một lần thôi nhé , chả toi thêm 400k nữa à
Aaaaaa……. Khổ đàn ông quá !
Chẳng đàn ông đích thực nào muốn cưa đôi với bạn gái cả. Không có tiền thì thôi em ơi ta ở nhà, đàn ông không như phụ nữ, rỗng túi vẫn tung tăng ra đường. Và khi có người yêu rồi , đàn ông phải suy nghĩ về tương lai về cưới hỏi về con cái. Trừ những người không có ý định lâu dài. Vậy là phải bắt đầu chắt cóp bỏ lợn.
Người yêu tôi kể, nghỉ trưa thay vì ăn cơm thì ăn bát mì cho rẻ, ít cái nhiều mì ăn cho lâu đói….yêu rồi mới kể , nghe xót xa lắm! Hầu hết khi hẹn hò ban đầu, chúng ta đều không nghĩ đến chuyện đàn ông sẽ phải mất bao nhiêu để có một cái hẹn.
Phụ nữ thích lãng mạn , hay chọn những quán cafe vườn lung linh ánh đèn, sang trọng bàn ghế. Phụ nữ vô tư hay chỉ trỏ những cái mình thích mỗi khi ngang qua (và vô tình đàn ông hiểu mình cần mua cái đó). Phụ nữ rụt rè hay kéo bạn lôi em đi hẹn cùng… Khi mối quan hệ mới bắt đầu, dù không thích nhưng đàn ông vẫn bỏ qua chuyện lằng nhằng ấy.
Họ hẹn với chúng ta, chứ có hẹn với chị em chúng ta đâu? Từ câu chuyện hai người bỗng thành như hội nghị bàn tròn vậy. Và không phải lúc nào ví họ cũng căng phồng như ngày có lương, để cắn răng trả những khoản không ngờ tới. Có bao giờ bạn nghĩ, mời chúng ta một bữa hát hò, rượu mực , chè chén là đàn ông phải ăn mì cả tháng. Thôi mua đôi dày, thôi mua chiếc áo Thôi gửi tiền về quê , thôi nhậu nhẹt bóng bánh với mấy thằng bạn. Tiền không phải của mình thì tiêu không nghĩ.
Họ hẹn với chúng ta, chứ có hẹn với chị em chúng ta đâu? Từ câu chuyện hai người bỗng thành như hội nghị bàn tròn vậy. Và không phải lúc nào ví họ cũng căng phồng như ngày có lương, để cắn răng trả những khoản không ngờ tới. Có bao giờ bạn nghĩ, mời chúng ta một bữa hát hò, rượu mực , chè chén là đàn ông phải ăn mì cả tháng. Thôi mua đôi dày, thôi mua chiếc áo Thôi gửi tiền về quê , thôi nhậu nhẹt bóng bánh với mấy thằng bạn. Tiền không phải của mình thì tiêu không nghĩ.
Nhưng để có tiền trong cái thời đại này thì khối người phải đồ mồ hôi rơi nước mắt bạn à.
Tôi đang bàn về cuộc sống nơi đô thị nhé!
Ngoại thành chi tiêu có thể cũng bớt tốn kém hơn.
Nhưng ở đâu cũng thế thôi , đều có đàn bà và đàn ông và giữa họ là những cái hẹn cần có chút tiền bạc. Thực ra thì trong cái cuộc sống chật vật vì đồng tiền này , cái việc mơ ước yêu một anh chàng giàu có cũng là chuyện dễ hiểu. Yêu thì dễ, nhưng đàn bà còn cả nghĩ, chỉ cần mới quen thôi là họ có thể nghĩ đến chuyện tương lai rồi. Nhất là một số cô gái có chút học thức hay nhan sắc, mưu cầu về một người đàn ông xứng tầm với mình cũng là vì để cuộc sống cân bằng thôi.
Người ngồi mát ăn bát vàng không thể kêu người ta ra lội ruộng. Người thạc sĩ tiến sĩ không thẻ ghép với một anh công nhân bình thường. Và trên hết là bản chất đàn ông cũng không thích lép vế trước người yêu. Với phụ nữ đó là cái quyền với đàn ông họ sợ bị nghĩ là lợi dụng .
Nhiều người tặc lưỡi , giờ mà không kiếm ra tiền thì kiếm người yêu còn khó nói gì lấy được ai. Sao đàn ông đài loan, trung quốc, hàn quốc phải về Việt Nam lấy vợ??? Một đám cưới trong nước tất nhiên rẻ hơn một đám cưới dịch vụ rất nhiều, nhưng ít nhất họ vẫn còn hy vọng có được một người đàn bà trong cuộc đời mình. Tôi thấy điều đó chứng tỏ phụ nữ Việt Nam vẫn chưa phải là bậc nhất đòi hỏi kén chọn. Vì đàn ông Việt Nam có phải mất cả cục tiền để lấy vợ ngoại quốc đâu. Chỉ có điều con đường tìm kiếm ấy dài hơn và khó khăn hơn … 100k với cô là quá ít nhưng với một cô gái chân thành thì như thế cũng là nhiều , với một cô gái biết chấp nhận thì như thế là đủ.
Tuổi trẻ thời nay khiến những người đi trước hại não quá. Làm sao mà dạy được họ cách yêu như thế nào. Làm sao mà tách được họ ra khỏi sự thực dụng. Làm sao kể hết cho họ nghe được những chuyện tình đầy cao thượng vị tha. Có lẽ chỉ có cuộc đời và trải nghiệm mới dạy họ tỉnh lại được. Mọi ham muốn, đòi hỏi, trao đổi đều có một cái giá phải trả . Đắt hay rẻ, ngọt ngào hay đắng cay là do mỗi chúng ta khởi tạo lúc ban đầu…
Là một cô gái , tôi nghĩ hãy cứ yêu một người đàn ông không vì gì cả. Nếu yêu bạn, họ sẽ làm tất cả vì bạn. 100k hay 10k đi nữa đều có thể bắt đầu một tình yêu tốt đẹp cho những ai biết sống chân thành!
P/s : các bạn nam cứ yên tâm là những cô gái có suy nghĩ như thế này chưa tuyệt chủng hết đâu có thể cô ấy chỉ là một người quá đỗi bình thường mà các bạn vô tình không để ý tới, hãy cố gắng tìm kiếm bằng sự chân thành, tôi tin các bạn sẽ tìm được!
Góc tâm sự