Tôi thấy bức ảnh này rất có sức nặng, Mark đi giữa một rừng người đang trải nghiệm công nghệ, ai cũng đeo cái thứ chết tiệt ấy, trừ anh.
Tương tự như thế, ở ngoài kia, trong một rừng người đang ngày càng trở thành con nghiện của Facebook thì cha đẻ của nó lại không nghiện. Giống như Walter White chế ra thứ ma túy đá tuyệt đỉnh trên đời nhưng chưa bao giờ dùng nó vậy. Mark vẫn đọc sách, chơi thể thao, đi du lịch, mang dép lê đến Việt Nam, sống một cuộc đời thật đáng sống.
Mark Zuck - Một "vị Chúa" mới mà chúng ta cống nạp cho anh hàng ngày |
Tôi thấy có nhiều người, ngồi nhậu với bạn mà vẫn coi có ai like hay comment Facebook của mình không. Ta ôm điện thoại và máy tính bảng nhiều hơn ôm vợ. Những mối quan hệ thân tình trên xã hội mất đi chỉ vì Facebook, khi ta lỡ viết một vài câu vu vơ hoặc comment thể hiện quan điểm. Trong khi đó, Mark ở ngoài kia mỉm cười, y biết tất cả về ta, ta thích cái gì, thích ai, quan tâm cái gì, quan điểm chính trị ra sao, con cái ta học trường nào, ta có đang chat chít với bồ nhí không. Khi Mark nghĩ ra cái Mark Safe ở vụ Paris, người ta tôn vinh anh với những lời hoa mỹ nhất. Anh cho đi 95% tài sản, vì cũng chỉ vài năm sau, anh đã có lại đúng con số ấy. Anh giàu quá, anh nắm mọi thứ trong tay, anh tạo ra trend, anh chi phối cảm xúc của con người. Anh cứ hỏi ta: "Hôm nay bạn thấy sao", và ta trả lời anh như thần dân có trách nhiệm trả lời Vua của mình.
Và anh, dần trở thành một Chúa trời mới, trong thế giới mà anh ta tạo ra, anh tự đặt ra luật chơi, chúng ta chỉ có việc im lặng và trở thành nô lệ của anh.
Mark, anh giỏi thật, và cũng dã man thật!
Theo Binh Bong Bot