Thứ Tư

Hình ảnh quặn lòng trong "chuyến đi cuối cùng" của Trần Lập

"Anh ra đi, nhưng âm nhạc, tâm hồn và nguồn cảm hứng mang tên Trần Lập sẽ mãi trong trái tim chúng ta: tinh khiết, trường tồn".

Người ta nói rằng, tháng 3 năm nay, Hà Nội thật buồn. Cái khoảnh khắc mà thời tiết u ám, kèm những cơn mưa phùn ướt át, bầu trời thật ảm đạm thường gây cho người ta nhiều khoảng lặng.
Và sáng nay, Hà Nội lại thêm một ngày buồn đến vậy vì có một người đã vĩnh viễn rời xa.
42 năm sống trên cõi tạm này, nghệ sĩ Trần Lập đã có những ngày sống thật xứng đáng. Giờ đây, anh đang tiếp tục một cuộc hành trình mới, thanh thản hơn, nhẹ nhàng hơn.
Ngày hôm nay, đã có rất nhiều đôi mắt đỏ hoe, những tiếng khóc nghẹn ngào, những cái ôm động viên chía sẻ để tiễn đưa anh về nơi an nghỉ cuối cùng.

Hình ảnh quặn lòng trong "chuyến đi cuối cùng" của Trần Lập
Người đời gọi thế gian đang sống là cõi tạm. Chắc vì nơi này con người không thể trú mãi mà đến một lúc nào đó phải nhắm mắt rời bỏ nó để đến một nơi nào đó.
Hành trình tại cõi tạm của nghệ sĩ Trần Lập đã hoàn thành để anh tiếp tục sứ mệnh ở một nơi khác tốt đẹp hơn.
Xin mượn lời của cựu thành viên ban nhạc Bức Tường - Trần Nhất Hoàng để tiễn đưa anh.

"Chúng ta ở đây, hơn hết, để vĩnh biệt 1 con người đã sống đầy lý tưởng, vượt qua mọi giông bão với nụ cười trìu mến và ấm áp. Chúng ta ở đây, để vĩnh biệt một tâm hồn đã sống, dẫu vững chãi và gồ ghề như đá, nhưng cũng lộng lẫy như biểu tượng mong manh của “bông hồng thủy tinh”.
Chúng ta ở đây, để vĩnh biệt lần cuối người đồng đội, người bạn chân thành, hào hiệp, người con đất Việt đáng tự hào nhất. Ảnh Zing.vn
"Bằng lý tưởng và tài năng âm nhạc, Trần Lập đã trở thành biểu tượng của sự cống hiến, của nhân cách cao đẹp ở thời đại anh sống".
"Sự lãng mạn, tinh khiết và đầy nhân văn trong âm nhạc và lời ca do Trần Lập viết ra đã chạm đến trái tim nhiều thế hệ, truyền cảm hứng và dẫn lối tuổi trẻ đến với lý tưởng mà ở đó “cuộc đời hào phóng về sau” để họ “sống có ước mơ”, nơi mà “ngày vinh quang không còn xa”, để không ai sống vô cảm, để không ai còn sợ hãi, để những nỗi buồn được an ủi, tủi hờn được sẻ chia, một thế giới mà anh mong cùng họ hướng đến điều đẹp nhất".
"Chúng ta ở đây để tiễn biệt một tâm hồn nhạy cảm nhưng ý chí ngoan cường, Trần Lập - người anh em của chúng ta dù trong đau đớn của bệnh tật, bên bờ vực sinh tử của số phận vẫn vững trãi biến mình thành ngọn lửa, để truyền cảm hứng, an ủi, khơi dậy ý trí và niềm tin cho những người kém may mắn mà chỉ mới đây thôi, trong cuộc chiến với ung thư, anh đã thật sự hiểu họ và muốn cùng họ nói tiếng nói khát khao được sống và sống đàng hoàng".
"Chúng ta ở đây để tiễn biệt một người đàn ông tình cảm, mẫu mực của gia đình, muốn “bữa tối ấm áp bên mẹ hiền” sau những dặm đường xa, muốn được “kề vai em ngồi bên thềm” băng qua những cám dỗ tầm thường nhỏ nhặt; và muốn những đứa con mình được “đi trên đường thênh thang cha đã đi”, muốn con được “sống hơn cha sống một thời gian khó!”
"Chúng ta ở đây để tiễn biệt Trần Lập kết thúc hành trình đẹp nhất nơi trần thế, anh đã “khắc tên mình trên đời” như một biểu tượng không chỉ của âm nhạc, mà còn của nghị lực và khát khao sống và cống hiến mãnh liệt".
"Chúng ta ở đây, lúc này, để tiễn biệt và cầu ước cho anh tiếp tục thả sức trên những cung đường dài thênh thang đẹp nhất anh muốn đi, dù với người ở lại, “thế gian này” từ nay sẽ bớt đi “phần rực rỡ” và "Cây bàng" không còn "tỏa bóng... đón nắng vàng".
"Anh ra đi, dù bao ước mơ thành dang dở, nhưng ở nơi ấy, anh phần nào được an ủi lớn có một người vợ bản lĩnh và yêu mình hết mực sẽ vững trãi nuôi lớn hai con nhỏ thành người, Minh – Tú sẽ bước trên “con đường thênh thang” cùng niềm tự hào lớn lao mà cha đã khởi tạo, các cháu sẽ lớn cùng ngọn lửa đầu tiên cha thắp và xã hội tiếp nối thổi bùng lên. Ngọn lửa của lòng quả cảm và sự khoan dung".
"Anh ra đi, nhưng âm nhạc, tâm hồn và nguồn cảm hứng mang tên Trần Lập sẽ mãi trong trái tim chúng ta: tinh khiết, trường tồn".
Giây phút này, chúng ta lần cuối tiễn đưa Trần Lập bằng việc cùng hoà vào hơi thở mãnh liệt và tiếng hát hào sảng mà lúc sinh thời anh đã cùng những người anh em mình viết, chơi và hát cháy bỏng, bởi chúng ta biết rằng, linh hồn Trần Lập đang hiện diện đâu đó quanh đây, đang dõi theo chúng ta, vẫn bằng ánh mắt và nụ cười hiền hoà ấy…
"Cầu chúc những an vui nơi miền cực lạc, Lập nhé!"
Theo Soha