Một chuyến hành trình dài từ Tokyo tới Fukuoka đã chỉ cho Thanh Giang thấy rất nhiều điều về cuộc sống thực tế của du học sinh vừa học vừa làm tại Nhật Bản hiện nay. Thanh Giang xin được viết bày này với góc nhìn của Thanh Giang để chia sẻ với tất cả các bạn đang tìm hiểu về chương trình du học Nhật Bản hiểu rõ để các bạn suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định và cũng một phần nói lên nỗi lòng của du học sinh tự túc tại Nhật Bản hiện nay.
Nước mắt người mẹ có con du học Nhật Bản |
Trong đám đông ấy, thi thoảng Thanh Giang cũng bắt gặp những người em đồng hương. Nhưng dường như Thanh Giang chỉ nhận được một sự thận trọng và rụt rè từ những đứa em ấy khi muốn trao đổi. Điều này làm cho Thanh Giang cảm thấy rất ngạc nhiên. Ngày xưa, khi còn là lưu học sinh. Thanh Giang thấy hạnh phúc vô cùng khi chỉ nghe thấy đâu đó có người nói tiếng Quê Hương là thế nào cũng phải ra làm quen và nói chuyện. Ấy vậy mà, chỉ sau mấy năm quay lại Nhật Bản, Thanh Giang đã thấy học sinh bây giờ khác xưa rất nhiều. Có lẽ ngày xưa ít người Việt nên các bạn quý mến nhau hơn? Nhưng sau khi tìm hiểu sâu thì Thanh Giang lại nghĩ khác.
Tokyo nơi phồn hoa đô hội, nơi có rất nhiều cơ hội cho các bạn du học sinh về công việc làm thêm nhưng bù lại thì mọi chi phí ở đây vô cùng đắt, không yên bình và thoải mái như các thành phố khác.
Khi nhắc tới nhà trọ sinh viên thì chắc rằng phần lớn các bạn du học sinh sẽ tưởng tượng ra cảnh sống chật chội như thế nào và chi phí đắt đỏ ra sao tại Tokyo. Rất nhiều bạn học sinh quan niệm thuê nhà ở Tokyo thực chất cũng chỉ là chỗ để được đồ đạc và có chỗ để đặt lưng sau những khoảng thời gian làm việc dài tại các xưởng cơm hộp, quán ăn,.v.v…còn lại phần lớn thời gian là đi làm và lên lớp. Một số ít các bạn học tại các trường ở vùng ven thì sẽ thuê được những chỗ rộng dãi hơn nhưng chi phí thì cũng chẳng rẻ hơn là bao. Một ngày ở nhà chỉ được có 4-5 tiếng và đâu phải lúc nào tất cả cùng ở nhà vì các bạn còn phải đi làm các ca khác nhau.
Bữa cơm cũng vậy, chỉ kịp tranh thủ ăn trên tàu khi đến chỗ làm, ăn tại nhà ga để đợi tầu, có những bạn mua vội chiếc bánh để vừa đi vừa ăn, nhiều lúc nghẹn ngào ở cổ không nuốt được nhưng cố phải nuốt vì phải đi làm để kiếm tiền để trả nợ và đóng học phí.v.v... Một ngày làm việc vất vả như vậy mà đến bữa ăn cũng không được ngon lành nên nhiều em sau khi sang Nhật một thời gian đi làm thì sút đến 5-6 kg.
Dòng người vội vã trên những chuyến tàu nhanh |
Hãy cùng Thanh Giang tính toán theo kiểu du học Nhật Bản của các bác ở quê thông qua tâm sự của một du học học sinh đang học ở Tokyo để thấy vì sao nhiều người lại sẵn sàng chấp nhận tất cả để cho con đi du học nhé!
Khi nghe được lời giới thiệu sang Nhật du học có thể kiếm được 40-60 triệu/ tháng (Với mức thu nhập khủng này, thì một ngày các em phải làm 10-14 tiếng liên tục cả tuần với cường độ công việc vô cùng vất vả). Chi phí đi sẽ hết từ 250-370 triệu đóng cho công ty, chưa kể tiền mang theo
Như vậy, đặt một phép tính đơn giản. Sau 1 năm các bạn sẽ làm được 480 triệu – 720 triệu. Như vậy, trừ đi chi phí đầu tư cho con và sinh hoạt phí hàng tháng khoảng 15 triệu cũng như tiết kiệm tiền học phí 10 triệu. Tổng cộng là 25 triệu* 12 tháng = 300 triệu. Vì thế sau 1 năm các em sẽ gửi được về nhà 180 – 420 triệu và chỉ cần 1 năm thôi các em sẽ trả được hết nợ và 4 năm tiếp theo các em sẽ có 720 – 840 triệu. Sau 5 năm các em vừa có bằng cấp lại vừa có vốn để làm ăn. Nói thực, nếu được nghe chiếc bánh vẽ này thì bản thân Thanh Giang cũng muốn thử sức để đổi đời. Và nhiều bạn vì nghe những lời giới thiệu như vậy nên cũng quyết tâm đi làm núp bóng dưới hình thức du học vì so với tu nghiệp sinh thì du học kiếm được nhiều tiền hơn mà lại có bằng cấp.
Ở nông thôn thì các bác nông dân chỉ lam lũ làm ăn, quanh năm chỉ biết “bán mặt cho đất, bán lưng cho giời”. Chứ đã có mấy ai tìm hiểu được thông tin kỹ càng đâu. Chỉ nghe rằng có người quen giới thiệu và có con nhà ông ấy cũng đi ở đó hết 250-370 triệu rồi nên cũng muốn cho con mình đi để con mình không phải khổ như cuộc đời của chính mình. Làm cha, làm mẹ ai không mong muốn con mình sung sướng, ai chẳng sẵn sàng hy sinh tất cả để con mình được bằng chúng bằng bạn. Chẳng ai muốn con mình phải làm việc quần quật suốt ngày mà chẳng có tiền.
Sang bên Nhật, thời gian lên lớp chỉ là thời gian duy nhất trong ngày để ngủ. Nói thực với các bạn, nếu các bạn làm việc với cường độ như các em ấy và ngủ ít như vậy thì các bạn cũng như vậy thôi. Cho nên có nhiều người trách các em thế này thế nọ là thực sự họ chưa hiểu các em.
Nhiều bạn sang Nhật 1 năm rồi mà tiếng Nhật vẫn dậm chân tại chỗ vì khi mới sang các em chỉ học hết bài 7 bài 8. Có những em chỉ biết hết mặt chữ và rồi cũng phải mất tiền cho công ty để công ty giới thiệu vào làm việc ở các xưởng mà cả ngày chỉ nói được với nhau vài câu chào hỏi. Nếu không đi học thì sẽ không thể xin được Visa cho các năm tiếp theo khi thành tích đi học dưới 80%-90%. Nếu làm quá nhiều mà công an điều tra ra thì họ sẽ cho về nước.
Những bữa cơm đói khổ, với thu nhập 40 - 50 triệu |
Viết tới đây, Thanh Giang đặt một câu hỏi với các bạn là nên trách hay thông cảm? Với quan điểm của Thanh Giang thì thông cảm hơn đáng trách. Bởi vì sao? Vì, khi rời vòng tay gia đình, các em ấy bước vào đời như một tờ giấy trắng và phải đi trên chính đôi chân của mình . Chính những người lớn như chúng ta đã vẽ lên trang giấy trắng ấy. Chính những người đưa các em đi đã lấy tiền giới thiệu việc làm của các em để rồi các em cũng lấy tiền giới thiệu việc làm của các bạn khác và làm những điều như chính người lớn đã làm với các em ấy. Nếu chúng ta cùng chỉ ra được những khó khăn khi tham gia chương trình du học Nhật Bản này thì sẽ không có những thực trạng như hiện nay và nhiều em đã phải bỏ trốn khi nghe những bạn bè xấu dụ dỗ bằng cách trốn sang nước thứ 3 hoặc trốn sang những vùng khác để sống một cuộc sống bất hợp pháp và sẽ bị trục xuất về nước bất cứ khi nào.
Những mánh khóe lừa lọc nhau |
Cũng có biết bao nhiêu bạn vì làm việc quá nhiều mà khi lên lớp đã bị ngất. Có rất nhiều bạn cũng đã gục ngã khi tuổi đời còn quá trẻ nơi xứ người. Nghĩ tới đây mà Thanh Giang thấy quặn lòng trước thực trạng nhức nhối của việc đưa người đi du học như hiện nay theo kiểu chộp giật.
Có em mới tốt nghiệp cấp 3 đã sang Nhật Bản vì 6 tháng không xin được việc làm và tiền thì đã hết. Em đã phải đi ăn trộm gạo ở siêu thị, sau khi lấy được lần thứ nhất em ấy thấy lấy dễ quá nên tiếp tục quay lại để lấy bao gạo thứ 2 thì bị công an ập tới bắt giữ. Nghĩ tới cảnh này thú thực là xót xa quá các bạn à.
Thanh Giang xin gửi một lời khuyên chân thành tới các em hãy xác định lại mục đích của mình, hãy chi tiêu thật tiết kiệm và hợp lý. Làm vừa phải và nghỉ ngơi hợp lý để có sức khỏe tốt và kết quả học tập tốt. Khi khả năng ngoại ngữ của em các tốt rồi, các em sẽ kiếm được những việc làm ban ngày, không vất vả và với thu nhập cao hơn và chắc chắn rằng sẽ có nhiều cơ hội hơn sau này, ngay khi các em học ở trong trường tiếng nếu các em có thành tích học tập tốt. Các em có thể nhận được học bổng. Như các em thấy, hiện nay các doanh nghiệp Nhật Bản đầu tư rất mạnh vào Việt Nam cho nên sẽ có nhiều việc làm khi các em về nước. Dân số Nhật thì già đi, các em có thấy những bác 70-80 tuổi vẫn lái taxi? Có tiếng Nhật tốt và một tấm bằng thực thụ ở Nhật thì đó là chìa khóa đưa các em tới thành công. Đấy mới là con đường chân chính để các em thoát nghèo. Các bạn chuẩn bị đi Nhật hãy tìm hiểu thật kỹ trước khi đi để trang bị cho mình những hành trang cần thiết. Hãy quyết tâm học tiếng và rèn luyện kỹ năng sống cũng như sức khỏe thật tốt ở trong nước trước khi sang một cuộc sống mới rất nghiêm khắc về giờ giấc và tác phong như Nhật Bản. Đừng ôm mộng làm giầu bằng việc làm thêm khi đi du học nhé các em, các em sẽ bị vỡ mộng đó. Chúng ta không thể làm giầu được với công việc chân tay các em nhé.
Các em đừng lấy quan điểm đi làm thông qua Visa du học và hãy cẩn thận với các thông tin nhận được. Hiện nay có rất nhiều công ty thông qua các tổ chức hội này, hội nọ, ban giám hiệu,v.v… để đánh lừa lòng tin của các em và gia đình. Thanh Giang khuyên các em hãy thật cẩn thận và tìm hiểu thông tin thật kỹ. Hãy lắng nghe những tâm sự thực vì sự thật thì sẽ hơi khó nghe nhưng các cụ nhà ta ngày xưa đã có câu " Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng".
Đừng để phải hối tiếc khi không tìm hiểu thông tin trước khi qua nhé.
Thanh Giang xin chúc các bạn du học sinh thành công và chúc các em đang tìm hiểu thông tin sẽ có được sự quyết định và lựa chọn đúng đắn cho con đường đi của mình. Hy vọng rằng bài viết này sẽ nói lên được một phần nào thực trạng của các bạn đang du học theo hình thức tự túc hiện nay và cũng là một bài để các bạn đang tìm hiểu chương trình cùng tham khảo trước khi đi tới quyết định.
Hãy cố gắng học tập để mai này cùng nhau xây dựng đất nước Việt Nam mình giàu mạnh để con cháu chúng ta không phải phiêu bạt nơi xứ người và sống cuộc sống vất vả như các em nữa nhé!
Ở quê nhà xa xôi vẫn có mẹ và gia đình luôn ngóng chờ các em đó. Món quà quý giá nhất mà Mẹ và gia đình mong chờ ở các em đó chính là các em thành công và đứng vững trên đôi chân của mình.
Theo Thành Giang