Xin đừng bày vẽ dự án này, chương trình nọ. Xin đừng đòi hỏi chúng tôi phải là thánh trong khi cuộc sống này là trần thế, là cơm áo gạo tiền.
Thầy Nguyễn DUy Khánh với nghề tay trái để tiếp tục theo đuổi sự nghiệp trồng người. Ảnh: NVCC |
Trống tan trường! Không còn la cà "gài độ" như mọi khi. Vội vã chạy xuống cảng đón ngư dân đi biển chiều cập bến.
Chọn những con cá, tôm, mực còn sống ngon nhất.
Vội vã chạy về đóng gói cấp đông để kịp mai giao cho khách hàng ăn lễ 2 - 9.
Trong trường tôi hầu như ai cũng làm thêm. Khá thì mở tiệm buôn bán. Còn không cũng kiếm việc gì đó để trang trải.
Người ta gọi là nghề tay trái!
Cái nghề mà chả ai dạy! Nó xuất phát từ thực tế đồng lương giáo viên hiện nay.
Phú Quốc giờ phát triển và xem như miền đất hứa trong tương lai.
Những người dân bỗng chốc trở thành tỷ phú! Rồi tất cả mọi thứ, nhất là giá cả bỗng chốc tăng chóng mặt.
Con cá, con mực ngày trước rẻ, là món ăn thường trực trên mâm cơm của mọi nhà nay biến thành đặc sản hết.
Trước cứ vài hôm phụ huynh lại tạt nhà thầy cô biếu mớ cá, mớ mực.
Giờ ngay cả những ngư dân cũng không dám ăn con cá con tôm mình bắt được.
Chỉ có lương giáo viên là không thay đổi.
Nên đồng nghiệp tôi ai cũng phải làm thêm.
Có cô bán quần áo qua mạng.
Có cô bán mỹ phẩm online!
Có cô chiều chiều ngồi cuốn gỏi cuốn bán cho công nhân !
Có cô còn mua phế liệu!
Có thầy mở tiệm pho to.
Có thầy bán nước mía!
Cũng có thầy 3 giờ sáng phải dậy đi mổ heo thuê!
Nhà nào có chút đất là khỏi nghỉ tay: có thầy cô trồng rau, nuôi gà, vịt, bồ câu.
Có câu chuyện mới hè này thôi, nghe mà chảy nước mắt.
Một thầy giáo có bạn ra chơi. Vợ chồng đi chợ mua ít hải sản về đãi bạn. Suốt bữa ăn, thầy chỉ ngồi gắp cho bạn. Bạn hỏi sao ông không ăn? Thầy trả lời: Ở đây ngày nào cũng cá mực ngán lắm!
Đứa con nhỏ ngồi nghe không hiểu ý nên nói: Có chú ra nhà con mới được ăn mực trứng!
Người bạn rớm nước mắt!
Rồi có thầy xin cho vợ quét dọn vệ sinh trong trường để trang trải...
Một số anh em trẻ từ đất liền ra ở nhà tập thể, cái gì cũng mua. Đến tết về quê hổng dám về vì không có tiền.
Ít có thầy cô sống bằng lương và dạy thêm!
Ở cái xứ này, dạy thêm chẳng qua là phụ huynh gửi con mình cho thầy cô kèm cặp, tiền công có khi phụ thuộc vào biển động hay êm!
Vậy mà chiều qua tôi thấy Ban giám hiệu đang ngồi cầm thông báo của Sở Giáo dục - Đào tạo về việc chuẩn bị về trường kiểm tra việc học thêm, dạy thêm!
Sao cái nghề cao quý mà xã hội tôn vinh lại trở nên như thế này?
Xin đừng bày vẽ dự án này, chương trình nọ. Xin đừng đòi hỏi chúng tôi phải là thánh trong khi cuộc sống này là trần thế, là cơm áo gạo tiền.
Giáo dục không thể phát triển khi tay cầm viên phấn được nuôi bằng tay lựa cá, tôm, xúc vôi vữa....
NGUYỄN DUY KHÁNH (Trường THPT An Thới, Phú Quốc, Kiên Giang)