Mọi người thường nói Đà Nẵng là "thành phố đáng sống", nhưng sau khi sống và làm việc ở đây 5 năm, tôi thấy rất thất vọng, vì khác xa hoàn toàn những gì tôi tưởng tượng.
Công nghiệp không phát triển
Từ nhỏ, tôi đã được học, đất nước chúng ta đang trong giai đoạn công nghiệp hóa , hiện đại hóa. Để kiến thiết nước nhà cần phát triển công nghiệp thật mạnh, thế mà tới Đà Nẵng, chỉ lèo tèo vài ba khu công nghiệp ở rìa thành phố. Tôi chẳng thấy ống khói, nhà máy nào trong trung tâm cả.Không khí quá thanh khiết, nước ở sông, biển trong veo, bãi cát không có lấy chút rác...chẳng phải đó là dấu hiệu của 1 làng quê từ thế kỉ trước sao?
Đà Nẵng và người Đà Nẵng khiến tôi cực kì thất vọng |
Người dân không biết làm kinh tế
Đà Nẵng có rất nhiều cây cầu đẹp tuyệt vời, nhưng họ cứ để du khách thoải mái, tự do đi lại, thăm thú, chụp ảnh mà không thu một đồng phí nào cả. Rồi cả bãi biển đẹp nhất hành tinh, ai thích thì cứ ra tắm cả ngày, tắm xong còn có vòi nước ngọt miễn phí để du khách tắm lại nữa.Bao nhiêu đường đẹp, to rộng cũng không có lấy một cái trạm thu phí . Vào bệnh viện, gửi xe 24/7 cũng không thu 1 nghìn nào cả. Bước chân vào trung tâm thành phố, wifi miễn phí phủ sóng khắp nơi.
Đó, chẳng phải họ không có đầu óc kinh doanh hay sao? Thật quá sức thất vọng.
Người dân rất khờ khạo
Tôi thấy người dân Đà Nẵng còn suy nghĩ hết sức đơn giản, khờ khạo như người nhà quê vậy!Một lần, tôi đi đổ xăng, tới lúc trả tiền thì phát hiện ra quên mang theo ví tiền, đang định nói người bán hút xăng lại thì một chị khách khác đã rút tiền ra trả luôn phần tôi. Tôi hỏi xin số điện thoại để liên lạc trả lại tiền, chị chỉ cười rồi chạy xe đi thẳng.
Một lần khác, tôi đi mua bánh mì ăn sáng. Ổ bánh mì 15 nghìn, nhưng tôi chỉ có tờ 500 nghìn. Chị bán hàng nhìn rồi bảo tôi hôm sau quay lại trả cũng được, không sao đâu. Ơ, không quen biết gì mà tin tưởng như vậy được sao? Quá khờ khạo.
Lãnh đạo không biết tự trọng
Điển hình là bí thư Nguyễn Bá Thanh, một người có chức có quyền, thế mà ngồi cà phê cóc, nói chuyện với dân lao động thân thiết như bạn bè tâm giao. Quần áo thì chỉ có vài ba bộ, cũng chẳng phải hàng hiệu. Lúc rảnh rỗi, không đi các nhà hàng sang trọng ăn uống, đi resort nghỉ ngơi mà lại ra vỉa hè chơi cờ với xe ôm.Làm quan mà không có chút uy nghiêm gì cả!
Không biết tiết kiệm thời gian
Thời gian là vàng bạc, ai cũng biết phải tiết kiệm thời gian, thế mà người Đà Nẵng không biết điều đó. Họ lãng phí thời gian vào việc xếp hàng chờ, chẳng biết kĩ năng chen lấn là gì cả. Thanh niên Đà Nẵng dành nhiều thời gian tham gia các hoạt động tình nguyện, từ thiện. Thật quá lãng phí thời gian.Lực lượng vũ trang quá hiền
Là công an, cảnh sát phải thật dữ, thật "ngầu" thì dân mới sợ chứ!Đằng này lại...công an quận thì đi xe đạp tuần tra đến từng hẻm nhỏ, hỏi han người dân từng chút một. Cảnh sát giao thông thì cứ tới giờ cao điểm lại ra đứng ở các ngã tư, phân luồng cho người dân, chẳng thấy quát tháo gì cả.
Một lần, thấy đèn đỏ, tôi cứ thế rẽ phải. Ai ngờ đâu bị anh CSGT tuýt còi, chỗ đó không có bảng "đèn đỏ được rẽ phải", mà tôi rẽ là sai lè rồi! Đang lo lắng rút ví ra để nộp phạt, ai ngờ anh chỉ nhắc nhở xong rồi cho đi.
Hiền như vậy, dân đâu sợ?
Sống không có tình cảm
Đặc biệt là trong công ty, nhân viên chẳng quan tâm tới ngày cưới của con sếp, sinh nhật của vợ sếp. Họ chẳng bao giờ thèm suy nghĩ mua gì để tặng vợ con sếp.Thật vô tâm!
Quá nhút nhát
Điển hình là ra đường, rất ít khi thấy người dân Đà Nẵng vượt đèn đỏ. Dù giữa trưa nắng như đổ lửa, hay đêm khuya thanh vắng, đường phố ít người qua lại, họ vẫn cam chịu dừng đèn đỏ. 100% người tham gia giao thông đều đội mũ bảo hiểm, mà toàn mũ xịn, theo tiêu chuẩn đàng hoàng.ôi không tin có thành phố mà người dân sợ chết đến mức vậy!
Mong muốn nhận được bình luận từ bạn:
Nguồn: yourdanang.net