Tháng 8 rồi mình hò hẹn đi anh
Dắt tay em qua những ngày vô vị
Bỏ lại sau lưng ánh nhìn đố kỵ
Của lũ bạn già đang ế mốc meo
Tháng 8 về cho hồ nước trong veo
Cho mây trắng, trời xanh, nhè nhẹ nắng
Vội bước theo anh giữa chiều phố vắng
Lá thu vàng xào xạc bước chân em
Tháng 8 |
Em đã thấy gió đang vờn trên tóc
Khe khẽ tiếng ai gọi thầm “cô nhóc”
Thật dịu dàng anh vén tóc thôi bay
Tháng 8 về cho trời cứ kéo mây
Mưa bất chợt trút lên đầu 2 đứa
Có nhau rồi em sợ chi lạnh nữa
Cái ôm ghì – theo em hết mùa mưa
Tháng 8 rồi anh đã sẵn sàng chưa?
Chở che em suốt chuỗi ngày giông tố
Nhẹ hôn em chốn đông người trên phố
Và cuống cuồng mỗi khi thấy em đau
Tháng 8 về rồi đi cũng thật mau
Ở bên em mình cùng nhau níu giữ
Yêu thôi mà, có gì không dám thử
Tháng 8 rồi mình hò hẹn đi anh...
Tháng Tám rồi mình hò hẹn đi em
Anh dắt em qua những ngày nhạt nắng
Anh dắt em qua những bình yên phẳng lặng
Anh dắt em về những rung động buổi đầu tiên
Tháng Tám rồi mình hò hẹn đi em
Anh sẽ không buông tay như ngày này năm ngoái
Dẫu em đã đi, nhưng chưa từng ngoảnh lại
Dẫu em chưa từng để nắng chạm môi...
Tháng Tám rồi mình hò hẹn đi em
Người quá cũ, tình yêu trong ảo tưởng
Khúc nhạc mùa thu cũng tan cùng giao hưởng
Tay chạm tay để vụn vỡ thủy tinh...
Tháng Tám rồi, anh cũng muốn yêu thương
Thèm cảm giác tay trong tay qua những ngày lá đổ
Thèm cảm giác được ôm trong những ngày đau khổ
Thèm cảm giác yêu, anh chợt để nơi nào...
Tháng Tám rồi, mây cũng thôi phiêu du
Mưa về phố, phố du ca khúc hát
Đêm về phố, sao vô tâm lạnh nhạt?
Thu về rồi, ai đó ghé qua không?
Thu về rồi, ai đó có quên không?
Nhớ lại nhớ, du miên như chợt tỉnh
Miền miên viễn, sao ảo hư vô định?
Một bước thôi, sao lại quá xa xôi...
Nguồn ST